Thanh xuân chỉ có một lần, đừng để uổng phí thanh xuân của bạn

" Lớp tôi là số 1" của tập thể lớp NNA2B-k13

-------------------------------------------------------------------------
Vậy là khoảnh thời gian năm nhất của chúng tôi dần trôi qua, gần 6 tháng học tập dưới mái trường Đại học Công nghiệp với biết bao kỉ niệm, vui có, buồn có, nhưng đọng lại trong trái tim chúng tôi vẫn là những cảm xúc ấm áp của những năm tháng cùng sống, cùng học tập và trưởng thành với các thành viên của lớp DHNNAN02. Khoảng thời gian ấy tuy không dài so với một đời người, nhưng cũng đủ để in dấu vào lòng người những bài học của cuộc sống, sâu sắc và đáng quý.
6 tháng trôi qua, trong tôi lắng đọng những suy tư của một người thanh niên trẻ, một học sinh vừa mới rời ghế trường THPT để bước vào những thử thách mới đầy cam go nhưng cũng không kém phần thú vị của cuộc đời. Trong cái se lạnh của tiết trời Hà Nội đón xuân về, những kỷ niệm dưới lớp học TA2B-K13 với những con người coi nhau như thành viên trong gia đình– như muốn nhắc nhở tôi về một mái trường thân yêu, gần gũi, ấp áp đã giúp tôi nuôi lớn ước mơ của mình.
Ước mơ trở thành một sinh viên của khoa Ngôn Ngữ trường Đại học Công Nghiệp xuất hiện hơn ba năm về trước – từ ngày tôi còn là một học sinh cấp ba. Con đường dẫn tôi đến với ngôi trường này cũng nhiều khó khăn, nhưng bằng chính những nỗ lực của mình mà tôi đã được đền đáp xứng đáng. Cổng Trường Đại học Công Nghiệp đã rộng mở đón chào tôi lần đầu tiên trong một ngày tháng tám, khi tôi chính thức cầm trên tay giấy báo trúng tuyển của trường. Ngày đó thật đáng nhớ, đánh dấu sự thành công ban đầu của tôi trong nỗ lực biến ước mơ trở thành sinh viên khoa Ngôn Ngữ trường Đại học Công Nghiệp Hà Nội thành sự thật.
Nhớ xiết bao buổi đầu tiên bỡ ngỡ trên đất Thủ đô. Bước chân vào cổng trường Đại học mà lòng tôi đan xen biết bao cảm xúc, vừa hân hoan trong niềm vui của một tân sinh viên trước một chân trời mới của tri thức, vừa lo lắng sợ sệt không biết cuộc sống sắp tới nơi thành thị sẽ như thế nào…Nhưng rồi, tất cả cảm xúc ấy cũng trôi qua nhường chỗ cho những tiếng cười khi mà tôi được trực tiếp gặp mặt và và giao lưu với các sinh viên khoa Ngôn Ngữ . Buổi gặp mặt với những tiết mục văn nghệ đầy sôi nổi và quan trọng nhất là những thông tin giới thiệu của các anh chị khóa trước về ngành nghề tôi đang theo học cũng như cơ hội làm việc sau khi ra trường.
Hình ảnh Thầy Trưởng khoa giới thiệu và chào đón những thế hệ đầu tiên của ngành Ngôn ngữ hiện rõ trong ký ức của tôi, thầy phân tích cho chúng tôi thấy được tầm quan trọng của ngôn ngữ, nó giúp chúng tôi rất nhiều trong tương lai, kết nối được mọi người và hứa hẹn sẽ phát triển không ngừng trong thời gian sắp tới. Thầy cho chúng tôi thấy vai trò và nhiệm vụ của một người trẻ, người thanh niên, tất cả đã mang đến cho tôi một cái nhìn tổng quan về tầm quan trọng của ngôn ngữ và niềm đam mê với ngành mình đang theo học. Tôi cảm thấy tự hào vì đã chọn cho mình được một ngành học ý nghĩa và thực tế, từ đây, tôi càng tự tin hơn về tương lai của mình và tự nhủ tôi sẽ biến những kiến thức trên giảng đường này trở thành những kiến thức ứng dụng thực tế hữu hiệu để phục vụ cho công việc của mình sau này và cho cả cộng đồng.
Chúng tôi ban đầu đều là những con người chân ướt chân ráo từ mọi miền đến đây, nó giống như một điều gì đó diệu kì, như đã được sắp xếp sẵn để chúng tôi được gặp nhau và tạo nên một TA2B-K13 đầy đặc biệt, có một không hai. Thú thực, khoảng thời gian đầu chúng tôi chỉ đến lớp, thời gian chúng tôi gặp nhau quá ít ỏi để chúng tôi có thể làm quen và trở nên thân thiết với nhau cho đến khi cơ hội thực sự đến với chúng tôi, khoá học quân sự bắt đầu, nó thật sự không chỉ mang lại kỉ niệm cho năm nhất mà tôi tin chắc rằng cả quãng đời đại học hay những năm sau nữa chúng tôi sẽ vẫn nhớ về nó. Chúng tôi tiếp xúc với nhau nhiều hơn, cùng ăn, cùng ngủ, cùng học tập, tôi vẫn nhớ như in những buổi chiều tăng gia thật mệt nhưng cũng thật nhiều tiếng cười và kỉ niệm. Cũng từ đó mà chúng tôi khăng khít hơn, chúng tôi như trở thành một gia đình nhỏ, luôn đồng hành và ủng hộ lẫn nhau. Học kỳ đầu tiên đối với tôi thật nặng nề, có lẽ vì tôi chưa quen với những phương pháp dạy và học mới ở bậc Đại học, và cũng bởi vì tôi phải tiếp xúc với những kiến thức hoàn toàn mới trong khi tôi chưa chuẩn bị được nền tảng. Nhìn những cuốn giáo trình tôi thốt lên “sao dày và nặng thế”! Rồi lần đầu tiên sống xa nhà, những hình ảnh về gia đình, quê hương cứ hiện về trong tôi, nỗi nhớ luôn luôn thường trực trong lòng một người con xa xứ. Nhưng cũng thật may mắn, dù có như thế nào đi nữa thì tôi vẫn luôn có họ kề bên, gia đình TA2B-K13
6 tháng được làm sinh viên, được ở bên những người bạn đáng trân quý, tôi và họ đã và đang cố gắng không ngừng nghĩ để trở thành một tập thể đoàn kết, vững mạnh, cố gắng tham gia nhiều hơn nữa các hoạt động của đoàn trường và sau cùng nữa là sẽ lưu lại những kỉ niệm đẹp đẽ, tuyệt vời nhất của thời thanh xuân.
Cuối cùng tôi muốn nói với các bạn rằng: “Thanh xuân chỉ có một lần, đừng để uổng phí thanh xuân của bạn mà hãy tận hưởng và sống hết mình với nó hãy để chúng tôi đồng hành cùng bạn trên chặng đường này. Forever young - My class is number one”

Lớp tôi là số một - Tập thể lớp NNA2B, khóa 13

  • Thứ Sáu, 14:31 29/04/2022